Outgoing introvert | Thế nào là một người hướng ngoại nội tâm

Tớ vẫn luôn cho rằng bản thân mình là một người hướng ngoại và kể cả mọi người xung quanh tớ cũng đều nghĩ như vậy. Nhưng thực ra tớ là một người hướng ngoại nội tâm (extroverted introvert), nghĩa là sống nội tâm một cách hướng ngoại. Tớ biết được điều này bởi vì:
1. Tớ luôn cần nạp năng lượng cho bản thân trước và sau những cuộc gặp gỡ
Ngày hôm nay tớ có thể quẩy tung nóc cùng với lũ bạn thân nhưng ngày hôm sau tớ sẽ chỉ muốn ngồi trong phòng xem phim hoặc đọc sách một mình. Năng lượng của tớ dành cho những hoạt động gặp gỡ, tương tác với người khác là có hạn và vì vậy tớ cần có thời gian để bản thân có thể hồi lại năng lượng đó.
2. Tớ luôn phải cân nhắc trước những lời mời hẹn gặp
Không phải lúc nào tớ cũng đồng ý đến một cuộc hẹn, dù cho người mời là đứa bạn thân và dù cho tớ không bận việc gì đi chăng nữa. Nhất là những lời mời đột ngột phát sinh kiểu như, “Chiều nay đi xem phim không?”, “Mai đi chơi với tao nhé?” thì càng ít có khả năng tớ sẽ nhận lời, vì đơn giản năng lượng gặp gỡ của tớ cần thời gian để tích lũy.
3. Đối với tớ, việc gặp gỡ mọi người vừa thú vị và vừa…mệt mỏi
Tớ luôn cảm thấy vui khi có cơ hội gặp gỡ những người mới và được nghe kể về câu chuyện của riêng họ. Tuy nhiên, ở một thời điểm nào đó tớ sẽ chẳng muốn gặp ai khác ngoài vài người cực kỳ thân thiết hoặc dành thời gian làm mọi việc một mình. Tớ rất dễ kết bạn nhưng không quá nỗ lực để làm thân và tớ hài lòng dành sự quan tâm, yêu thương của mình cho một số ít những người bạn thực sự.
4. Tớ không thích tán gẫu
Thay vì tán gẫu những chủ đề không cần thiết thì tớ thích những cuộc trò chuyện ý nghĩa mà từ đó mình có thể hiểu rõ đối phương hơn đồng thời xây dựng một mối quan hệ lâu dài. Đối với tớ, việc lắng nghe người khác hoặc chia sẻ với người khác về những suy nghĩ, những quan điểm của bản thân còn dễ hơn là việc tán gẫu một hai câu không đầu không đuôi.
5. Tớ luôn cần thời gian khởi động khi gặp gỡ những người bạn mới
Rất, rất nhiều những người bạn của tớ nới với tớ rằng, “sao lần đầu gặp nhìn mày hiền lành mà giờ mày điên thế?”. Bản thân tớ khá ít nói và ngại mở lời với người lạ, nhất là chỗ đông người, nhưng một khi đã trở nên quen thân hơn với ai đó thì tớ sẽ càng cảm thấy thoải mái bộc lộ phần tính cách hướng ngoại của mình nhiều hơn. Có lẽ đó cũng là lý do tại sao mọi người xung quanh thường cho rằng tớ là một người hướng ngoại.
Hướng nội và hướng ngoại là hai xu hướng tính cách không nhất thiết phải trái ngược nhau như chúng mình vẫn nghĩ, mà hoàn toàn có thể tồn tại song song lẫn nhau. Thực tế cho thấy những trường hợp tính cách hoàn toàn hướng nội hay hoàn toàn hướng ngoại lại hiếm hơn những trường hợp lẫn lộn cả hai xu hướng. Và dù là trường hợp nào thì cũng sẽ có những mặt ưu lẫn nhược nên chúng mình cần phải hiểu đúng để có thể cải thiện bản thân tốt hơn. Đọc bài này xong các cậu hãy thử suy nghĩ xem những dấu hiệu trên có đúng với mình không nhé.
Chúc mọi người luôn xinh và vui.