Trải nghiệm 8 tháng không mua quần áo

Giống như đa số các bạn nữ khác, tớ có một thói quen xấu đó chính là thường hay tiêu rất nhiều tiền vào quần áo.
Những quyết định mua bán của tớ xảy ra cực kỳ ngẫu hứng, cảm thấy ưng mắt cái gì là có thể mua mặc dù nó không thật sự cần thiết, để rồi sau đó lại thấy chán rất nhanh. Dù tủ đồ có trở nên chật cứng đi chăng nữa thì mỗi sáng thức dậy tớ vẫn phải loay hoay cả tiếng đồng hồ vì “chẳng có gì để mặc cả”, chính điều này lại càng thúc đẩy tớ sắm thêm một, thậm chí một vài item nào đó để có thêm nhiều lựa chọn hơn.
Tuy nhiên, từ ngày đặt chân tới nước Úc tới giờ đã hơn 8 tháng trôi qua rồi, vậy mà tớ không hề mua sắm bất kỳ một món quần áo nào cả. Hoàn toàn không luôn. Chưa kể, số quần áo hiện có của tớ cũng đã bị giới hạn đi rất nhiều vì chẳng thể nào mang hết tất cả từ Việt Nam qua được. Bất ngờ hơn nữa là tớ thấy mình hết sức ổn với chuyện đó.
Tớ bắt đầu tự hỏi bản thân, tại sao và làm thế nào?
Nguyên nhân tớ mua sắm
Tuy không phải một người tiêu xài hoang phí nhưng vì ở Việt Nam tớ vẫn được gia đình hỗ trợ hoàn toàn những nhu cầu sinh hoạt cơ bản nên tiền dành dụm được tớ có thể thoải mái sắm sửa cho bản thân, từ quần áo tới phụ kiện. Nói cách khác, nguyên nhân đầu tiên chính là…tiền. Nhiều khi dư dả, muốn tự thưởng cho mình thứ gì đó, tớ lại xách ví lên đi mua đồ mặc dù không thực sự thấy cần thiết cho lắm.
Một nguyên nhân tiếp theo mà tớ cho rằng có ảnh hưởng chính tới việc mua sắm quần áo của bản thân, đó là do áp lực đến từ xã hội. Mỗi ngày ra đường, tớ thấy bạn bè mặc những bộ áo váy rất đẹp, đeo những phụ kiện rất xinh, mà nhất là khi ai đó có đồ gì mới tớ sẽ để ý được. Điều này khiến tớ có suy nghĩ rằng, mình cũng phải sắm sửa thế nào đấy để không cảm giác bị thụt lùi, càng không thể mặc một bộ trùng với những lần trước đã mặc được.
Việc phát triển của mạng xã hội cũng tạo ra những tác động nhất định lên thói quen mua sắm của tớ hàng ngày. Thông qua ảnh và video đăng tải bởi các shop thời trang, các tài khoản tớ thường xuyên theo dõi trên Instagram hoặc Facebook, tớ liên tục cập nhật cho mình những xu hướng mới nhất, những mẫu quần áo đang được ưa chuộng nhất. Không ít lần tớ mua đồ vì chạy theo mốt, để rồi chỉ một thời gian sau lại nhận ra cái mốt lúc đó đã trở nên lỗi thời.
8 tháng không quần áo mới - tớ thay đổi như thế nào?
Đi du học đồng nghĩa với việc tớ phải tự lo liệu hết tất cả các khoản chi tiêu cho sinh hoạt, từ thuê phòng, điện nước đến ăn uống, tắm giặt. Đó là những nhu cầu thiết yếu mà chắc chắn tớ sẽ phải ưu tiên hơn việc sắm sanh áo quần. Tớ dần nhận ra sự bớt quan trọng của những bộ đồ và thấy hoàn toàn ổn khi tìm cách tận dụng những gì mình đang có, hơn là phải tiêu tiền mua cái mới.
Khác với hồi ở Việt Nam, tại Úc tớ không có nhiều bạn bằng cho nên cũng chẳng mấy khi ra ngoài chơi. Tớ chỉ đơn giản sáng đến trường, chiều về nhà, thỉnh thoảng rẽ ngang siêu thị mua đồ dùng hoặc thức ăn. Trong khoảng thời gian đó, tớ bắt đầu trở nên độc lập hơn với những quyết định ăn mặc của mình vì không phải quan tâm xem người xung quanh làm gì, nghĩ gì. Tớ cứ mặc đồ miễn sao bản thân thấy lịch sự, gọn gàng, thoải mái và tự tin nhất.
Vậy còn sau này khi tớ đã quen thêm nhiều bạn rồi thì sao?
Tớ đi chơi với mọi người nhưng không còn để ý hay so sánh những bộ đồ của họ với mình nữa, mà thay vào đó, tớ tập trung chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ, những cuộc trò chuyện ý nghĩa giữa bọn tớ với nhau. Mặc dù thỉnh thoảng, vẫn có những lúc tớ loay hoay trước tủ đồ vì không biết phải mặc gì cho đẹp thì cuối cùng tớ cũng chọn được một bộ khá ưng ý từ số quần áo hiện có. Thậm chí tớ còn nảy ra những ý tưởng kết hợp mới mẻ mà trước đấy tớ không hề nghĩ tới, để có thể làm đa dạng hơn phong cách của mình.
Tóm lại, 8 tháng không quần áo mới thì ra cũng chẳng có gì ghê gớm hết.
Những điều tớ học được
Xã hội ngày càng phát triển, càng trở nên đủ đầy thì trái lại, con người ta lại càng hướng đến một lối sống đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Việc mua sắm đóng góp một phần không nhỏ trong quá trình hình thành lối sống đó. Qua trải nghiệm vừa rồi, điều tớ học được không phải mua càng ít càng tốt, mà làm sao mua một cách chất lượng - nghĩa là những gì mình mua phải có ích và phải được sử dụng hiệu quả, lâu dài.
Dưới đây là một vài những yếu tố tớ cần cân nhắc:
- Một list mua sắm - tớ sẽ lên kế hoạch về những đồ mình cần mua trước khi ra khỏi nhà, với một mức chi tiêu nhất định và cố gắng không vượt khỏi những gì mình đã đặt ra. Nếu không thể tìm được món đồ như mong muốn thì tớ cũng sẽ ra về tay không, thay vì mua đại một thứ khác để thoả mãn mục đích mua sắm của mình, rồi lại cảm thấy chán sau khoảng vài tuần trôi qua.
- Mức độ cần thiết - tớ sẽ hỏi bản thân thật nhiều lần rằng, liệu mình có cần món đồ này đến vậy?
- Chất lượng - món đồ có xứng đáng với số tiền tớ bỏ ra và có thể sử dụng trong một thời gian dài hay không?
- Sự tương đồng - sẽ thế nào nếu như tớ đã có sẵn một cái quần hoặc áo tương tự với cái tớ muốn mua mà vẫn còn đang dùng rất tốt? Tớ cần mua thêm để mặc thay đổi hay chỉ vì “có mới nới cũ”?
- Tính lâu dài - tớ chỉ nên mua những thứ mà tớ vẫn sẽ cảm thấy thích sau một tháng, sáu tháng, một năm, thậm chí nhiều năm dài sử dụng. Điều này nhắc tớ cần phải sáng suốt trước những xu hướng thời trang đến rồi đi rất nhanh, vì nếu cứ chạy theo mốt thì tớ sẽ phải thay đổi quần áo liên tục một cách hết sức lãng phí
- Giá trị - mua một món đồ mới, nghĩa là nó sẽ trở thành một phần trong cuộc sống của mình. Liệu món đồ đó có giúp cho cuộc sống nói chung trở nên tốt đẹp hơn, đơn giản hơn, khiến tớ cảm thấy hạnh phúc và tự tin hơn hay không?
Tuy thời gian vừa qua tớ không mua quần áo, nhưng thật ra vẫn có lúc này lúc kia tớ “vung tay quá trán” và mua về những thứ chẳng thật sự đáng mua. Điều đó không chỉ khiến tớ thêm bận rộn, mệt mỏi mỗi khi dọn dẹp nhà cửa mà còn gia tăng sự bí bách, thiếu thoải mái trong không gian sống, trong lối sống của bản thân.
Hy vọng sau khi review nhanh trải nghiệm này, tớ sẽ bắt đầu tập hình thành cho mình một thói quen mua sắm chất lượng, ý nghĩa. Mong rằng các cậu cũng sẽ tìm thấy điều gì đó có ích, và hãy chia sẻ thêm với tớ suy nghĩ của mọi người về vấn đề này nhé.
Chúc các cậu luôn xinh và vui.